Phát hành và đón nhận của công chúng Exile on Main St.

Đánh giá chuyên môn
Nguồn đánh giá
NguồnĐánh giá
Allmusic[1]
BBC Music(tích cực)[9]
Blender
Robert ChristgauA+[10]
Pitchfork Media(10/10)[11]
PopMatters(tích cực)[12]
Rolling Stone(tích cực)[13]
The Rolling Stone Album Guide[14]
Sputnikmusic(4.0/5)[15]

Trước khi được phát hành vào tháng 5 năm 1972, Exile on Main St. đã được công chúng Anh và Mỹ biết tới qua hit "Tumbling Dice". Album nhanh chóng có được vị trí số 1 trên toàn thế giới và trở thành một phần trong tour diễn năm 1972 của ban nhạc. "Happy", được hát bởi Richards, cũng nằm trong Top 30 tại Mỹ vào cuối năm.

Rất nhiều đánh giá vào thời điểm đó bình luận rằng Exile on Main St. là một sản phẩm vứt đi và giống một thứ khó nuốt đối với công chúng. Lenny Kaye của tờ Rolling Stone cho rằng album không thực sự có điểm gì đặc biệt "Có vài ca khúc tốt hơn, có vài ca khúc khác tệ hơn nhiều, số còn lại nếu bạn đang rỗi thì tốt hơn là bạn nên thử việc xâu kim". Cuối cùng, Kaye kết luận "Album thực sự tốt của Stones có lẽ sắp ra đời."[13]

Tuy nhiên, Richard Williams của Melody Maker thì lại đánh giá rất cao album. Ông viết trong bài báo The Stones: Quite Simply the Best rằng "nó chắc chắn sẽ có chỗ đứng trong lịch sử" và "đây là album tốt nhất mà họ từng làm". Williams nhấn mạnh: "Đây là album đã đẩy lùi đi những chế nhạo và giận dữ đang chĩa vào họ. Chỉ với một sản phẩm duy nhất, họ đã có câu trả lời cho câu hỏi về những nghệ sĩ chơi rock 'n' roll như họ."[16]

Đối với những thành công thương mại và đánh giá chuyên môn đầu tiên, ông nói: "Khi Exile ra mắt, nó không có được đánh giá và cả doanh thu như mong đợi, thậm chí có nhiều chỉ trích khá gay gắt. Nhưng chỉ trong vài năm tới, mọi người sẽ viết về cái đống bầy nhầy kia như một trong những album xuất sắc nhất thế giới."[17]

Những đánh giá tới từ rất nhiều mặt khác nhau, từ blues, soul cho tới đồng quê. Robert Christgau viết vào năm 1972: "Hiển nhiên là sản phẩm tuyệt nhất của năm, đây sẽ là điểm nhấn đặc biệt cho nhạc Rock năm 1972. Exile đã khám phá ra những chiều sâu mới từ hiệu ứng phòng thu, dồn nén giọng của Mick trong những nỗi buồn, lo lắng và cả sự nghi ngờ."[6][10]

Exile on Main St. có một phần bìa mở bao gồm 12 bản poster liên tiếp với những hình ảnh vô cùng sống động chụp bởi nhiếp ảnh gia Norman Seeff. Phần bìa sau là bức ảnh chụp ban nhạc với một nhân vật nữ "bí ẩn", đó là Chris O'Dell, một cộng tác viên của họ. Robert Frank là người phụ trách thiết kế cho album và vì thế nó được chèn một số hình ảnh từ cuốn sách năm 1958 của ông, The Americans.

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Exile on Main St. http://www.allmusic.com/album/r16834/review http://www.billboard.com/#/charts-year-end/top-bil... http://www.billboard.com/news/glee-stops-the-show-... http://www.billboard.com/news/listen-free-rolling-... http://music-mix.ew.com/2010/03/30/phish-to-appear... http://www.metacritic.com/music/exile-on-main-stre... http://www.mojo4music.com/blog/2010/02/rolling_sto... http://artsbeat.blogs.nytimes.com/2010/02/26/seen-... http://pitchfork.com/reviews/albums/14264-exile-on... http://www.popmatters.com/music/reviews/r/rollings...